Người đến là duyên hợp, người đi là duyên tan

Có những nhân duyên phải đến lúc rơi tuột khỏi tay người ta mới biết được mình từng có, rồi đuổi theo không kịp nữa. Có những mối nhân duyên như gió, nhìn không thấy, giữ không được, nhưng có thể cảm nhận được thật rõ ràng khi nó mất đi.

Có những mối nhân duyên tan hợp có thể ngồi tính được từng bước chân, nếu ai cũng đến và đi qua nhau bằng bước chân tình thương, thì dù hợp hay tan, ai cũng sẽ để lại phía sau lưng mình những mối nhân duyên thật đẹp.

Mây tụ là duyên còn, mây tan là duyên hết.

Có những nhân duyên người ta chỉ có thể ngồi nhìn chúng tan rã mà không làm gì được. Điều có thể làm là nhắm mắt lại, để khi mở mắt ra, phía trước là trời xanh, rồi vờ như chưa từng có điều gì.

Gió về là duyên đến, gió qua là duyên đi.

Hoa rụng để kết trái, có những nhân duyên kết thúc để bắt đầu cho một nhân duyên khác bền chắc hơn.

Có những nhân duyên phải đến lúc rơi tuột khỏi tay người ta mới biết được mình từng có, rồi đuổi theo không kịp nữa. Có những mối nhân duyên như gió, nhìn không thấy, giữ không được, nhưng có thể cảm nhận được thật rõ ràng khi nó mất đi.

Sương còn là duyên đầy, sương tan là duyên cạn.

Có những nhân duyên phải đến lúc tan đi thì mới đẹp.

Hoa nở là duyên khai, hoa tàn là duyên rụng.

Hoa rụng để kết trái, có những nhân duyên kết thúc để bắt đầu cho một nhân duyên khác bền chắc hơn.

Vô Thường
Theo: Phật Giáo Việt Nam

Post a Comment

Previous Post Next Post