CÒN PHƯỚC MANG THEO


Chúng ta được chia làm ba hạng người: Một là người vừa đủ phước để sống tới chết, qua kiếp sau không còn phước nữa; hai là phước không đủ sống một đời; ba là người phước dư đem theo qua cõi bên kia.

Phước mang theo rất quan trọng nhưng không phải ai cũng có. Để được làm hạng người có phước mang theo, chúng ta phải biết tu, biết làm nhiều việc thiện. Ai cũng cần quan tâm đến điều này, nhất là người trẻ tuổi, vì cuộc đời họ còn dài, còn nhiều cơ hội và thời gian hơn những người lớn tuổi. 

Người lớn tuổi không biết phước mình còn bao nhiêu, có đủ đem qua bên kia không. Tuy nhiên, dù có nhiều hay ít phước thì chúng ta luôn phải nghĩ là chúng ta không đủ phước để đem theo, như vậy mới là chánh tư duy, là tác ý đúng đắn, vừa giúp ta không bị tổn phước, vừa tạo động lực cho ta làm nhiều việc tốt hơn nữa.

Người già rất khó để làm việc tích phước vì sức khỏe yếu lại sống nhờ cậy vào con cái. Tuy nhiên, nếu biết lấy đức của ông bà, đức cha mẹ để dạy con làm việc thiện thì cả mình và con cùng có phước. Ngoài ra, người lớn tuổi biết dốc hết sức để tu hành thì nhờ cái đức của Phật, khi qua cõi bên kia không bị đọa nơi đói khổ, ác đạo mà có nơi để tu tập.

Thường người trẻ tuổi luôn nghĩ mình có nhiều thời gian nên không lo làm phước, sau này giật mình nhìn lại thì không kịp nữa vì thời gian trôi rất nhanh. Nếu người trẻ tuổi mà ý thức được việc tích phước để đem theo sau này thì rất tốt, rất khôn ngoan. 

Có ba việc đem lại nhiều phước nhất mà người trẻ tuổi nên làm là: đóng góp cống hiến nhiều cho đời, cho đạo; hưởng thụ ít và tinh tấn tu hành.

TT. Thích Chân Quang

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn