Sanh làm người, một trong những điều quý giá nhất

Chúng ta phải rất cẩn thận để không bị rơi trở lại vào cõi khổ vì có thể sẽ phải mất nhiều tỷ năm chúng ta mới thoát khỏi được cõi đó và tái sanh làm người trở lại.

1. Năm điều rất khó gặp: Kiếp sống làm người của chúng ta là quý nhất

Hàng ngày Đức Phật thường nhắc các hàng đệ tử của ngài rằng có 5 điều rất khó đạt được và thúc giục mọi người hãy hoàn thành Tam Học (Giới Định Tuệ) để tự giải thoát mình khỏi mọi khổ đau.
  • 1. Trở thành một vị Phật là điều rất khó. Vì thế gặp được giáo pháp của Đức Phật (Sāsanā) cũng là điều rất khó.
  • 2. Có được thân người là điều rất khó.
  • 3. Phát triển được niềm tin (saddhā) nơi Đức Phật, Đức Pháp, Đức Tăng và luật nhân quả là điều rất khó.
  • 4. Xuất gia sống đời một vị Tỳ-khưu là một điều rất khó.
  • 5. Nghe được Chánh Pháp đúng như Đức Phật đã giảng giải là điều cực kỳ khó.
(Sagāthāvagga Saṁyutta, A.225)

Có thể nói, hầu hết chúng ta đã có được bốn hay năm điều khó gặp trên, vì thế chúng ta phải xem kiếp sống làm người của chúng ta là rất giá trị, và chúng ta không nên sử dụng sai kiếp người bằng cách sống cẩu thả hay sống chỉ để thụ hưởng các dục lạc.

Trong bất kỳ hoàn cảnh nào chúng ta cũng không nên tự tử vì một hành động không hợp pháp như vậy chứng tỏ là chúng ta đã thất bại hoàn toàn trong cuộc sống.

Chúng ta phải cố gắng hết sức để tận dụng những cơ hội vàng đã mở ra cho chúng ta này để đạt đến mục đích cao nhất của cuộc sống như lời khuyên của Đức Phật.


2. Cõi người

Về một số phương diện nào đó vẫn tốt hơn các cõi chư Thiên. Dù kiếp sống làm người và kiếp sống chư thiên cõi trời dục giới cả hai đều được đạt đến bằng qủa của những phước nghiệp thông thường như bố thí, giữ giới hoặc hành thiền. Tuy nhiên dục lạc cõi trời vẫn thù thắng hơn dục lạc cõi người.

Dục lạc thù thắng hơn có nghĩa là sự hưởng dục sẽ nhiều hơn và sự lơ là trong việc làm phước cũng nhiều hơn. Một số chư thiên mải mê hưởng thụ các dục lạc đến nỗi quên ăn và vì thế họ phải chết. Vì họ lơ là trong việc làm phước, họ có thể phải tái sanh vào các cõi khổ sau khi chết.

Có lần một vị chư thiên tên là Mālābhārī cùng với một ngàn thiên nữ đang vui đùa trong Lạc Viên Nandavana trên cõi trời Đạo Lợi (Tāvatiṁsā). Trong khi các nàng thiên nữ đang kết những vòng hoa để choàng lên người Mālābhārī thì năm trăm cô thiên nữ bỗng nhiên biến mất (chết) và ngay lập tức tái sanh vào địa ngục.

Thấy rằng những người còn lại chẳng bao lâu cũng sẽ chịu cùng chung số phận, Mālābhārī đưa họ đến gặp Đức Phật và nghe Pháp, sau khi nghe pháp xong tất cả đều đắc đạo quả Nhập Lưu.

Cõi người hưởng hai loại quả, đó là quả của nghiệp (kamma) quá khứ và quả của sự nỗ lực trong kiếp hiện tại. Do cõi người hạnh phúc và khổ đau lẫn lộn, và phải đối diện với già, bệnh, và chết thường xuyên hơn cõi chư thiên, con người không đến nỗi xao lãng các thiện sự như các chúng sanh ở cõi chư thiên.

Có thể nói con người do ý thức được sự ngắn ngủi và bấp bênh của kiếp người nên họ rất dũng cảm và siêng năng trong việc thực hiện các thiện nghiệp, và con người còn có thể trở thành Tỳ-khưu (Bhikkhu), cũng như phấn đấu tu tập để trở thành Phật, Độc Giác Phật và các thinh văn đệ tử Phật. Các chúng sanh cõi trời không có những cơ hội này.

Khi một vị chư thiên trên cõi trời sắp chết, bạn bè của vị ấy thường khuyên vị ấy nên đi đến cõi người để có được đức tin nơi Tam Bảo, và biến nó thành niềm tin bất động (adhigama saddhā) bằng cách thực hành để trở thành một bậc Thánh Nhập Lưu.

Chúng ta nên theo tấm gương này và cố gắng trở thành ít nhất cũng bậc Thánh Nhập Lưu nhờ vậy chúng ta có thể hưởng được hạnh phúc vô song của Niết Bàn theo ý thích và được bảo đảm không bao giờ còn bị tái sanh vào bốn cõi khổ nữa.

Kinh Nakha Sikha

Nhiều người bị sanh vào các cõi khổ

Có lần Đức Phật để một ít đất trên đầu móng tay cái và hỏi các vị Tỳ-kheo: “Cái nào có nhiều hạt cát hơn - đất trên móng tay cái của Như Lai hay đất trên toàn cõi địa cầu?”

Các vị Tỳ-kheo trả lời rằng số hạt cát trên toàn cõi địa cầu này nhiều hơn gấp bội lần số cát trên ngón tay của ngài.

Đức Phật dạy rằng: “Khi các chúng sanh chết cũng vậy, những người tái sanh lại cõi người và cõi chư thiên tương đương với số hạt cát trên ngón tay cái của ta, và số người tái sanh vào bốn cõi khổ vượt xa số cát trên quả địa cầu này.”

“Cattāro apāya saka gehā sa disā.”

“Bốn cõi khổ là chỗ thường trú của các chúng sanh.”

Khi mặt trời gác bóng người ta ai trở về nhà nấy. Tương tự, khi những thiện nghiệp làm duyên cho kiếp sống làm người không còn hiệu lực, người ta trở lại với ngôi nhà thường trực của mình vốn không gì khác hơn là bốn cõi khổ. Sinh làm người cũng giống như làm một chuyến thăm đến cõi người vậy thôi.

Chúng ta phải rất cẩn thận để không bị rơi trở lại vào cõi khổ vì có thể sẽ phải mất nhiều tỷ năm chúng ta mới thoát khỏi được cõi đó và tái sanh làm người trở lại.

Trong các cõi khổ trí thông minh rất thấp, người ta không thể phân biệt được giữa thiện và ác. Và họ cũng không có cơ hội để thực hiện những thiện nghiệp. Đây là lý do Đức Phật nói rất khó để đạt được thân người.

Trích: Chánh Kiến Về Cuộc Đời

(Nhìn Sanh Tử Đúng Như Thực)

Tác giả: Dr. Mehm Tin Mon

Tỳ Khưu Pháp Thông dịch và chia sẻ. 

Nguồn: https://phatgiao.org.vn/sanh-lam-nguoi-mot-trong-nhung-dieu-quy-gia-nhat-d97057.html

Post a Comment

Previous Post Next Post